Trang Chính | Tĩnh Niệm | Thánh Ca | Tình Ca | Sách Hay | Nối Kết | Liên Lạc
Nhưng con đã không tin lời ta… và những tháng năm kế tiếp, không gì có thể khiến con thay đổi cái nghi ngờ này. Làm sao con có thể là một phép mầu khi con đã vụng về thất bại trong những công việc cỏn con nhất? Làm sao con có thể là một phép mầu khi bao nhiêu là nợ nần đang đè nặng trên vai con và mỗi đêm con kinh sợ khi nghĩ đến cơm áo cho tương lai?
Ta đã gởi đi không biết bao nhiêu tiên tri, thánh nhân và siêu nhân để lập lại lời ta về những phép mầu mang tên con. Rằng con chính là một hiện thân của ta. Rằng con có đủ quyền năng để cai trị muôn loài, vá sông lấp biển, và tạo dựng những công trình vượt quá trí tưởng tượng của bao thế hệ.
Nhưng con không tin ai. Con đốt cháy cái bản đồ vẽ đường hạnh phúc, con bỏ mất cái bằng khoán ban cho người nhận niềm vui thanh nhàn, con thổi tắt những ngọn nến thắp sáng con đường hoan lạc hiền hòa. Rồi con vấp ngã, con lạc lối, con run sợ trong bóng tối của hèn nhát và tự bỉ. Con rơi vào một địa ngục do chính con tạo nên.
Dĩ nhiên, con la khóc. Con chửi bới cái định mệnh xấu xa của mình, con không chấp nhận trách nhiệm của mình, rằng chính những ý nghĩ nhỏ nhoi và những hành động lười biếng của con là những nguyên nhân cho những hậu quả gặt hái. Con tìm một con dê tế thần để đổ lỗi.
Con đổ thừa cho ta. Con than rằng những thiếu sót, những hèn mọn, những cơ hội lỡ, những thua lỗ… là do một định mệnh mà ta đã sắp sẵn cho con.
Con không thể nào sai hơn.
Để ta tính cho con. Trước hết là những thiếu sót bất hạnh của con. Ta đồng ý rằng nếu con không đủ dụng cụ làm sao con có thể xây một đời mới?
Nhưng hãy kiểm điểm. Con có bị mù lòa? Không, cả trăm ngàn tế bào thị giác ta đã đặt vào mắt con đã giúp con vui hưởng cái hùng vĩ của núi đồi biển cả, cái tuyệt mỹ của ngàn cánh hạc trên lá đỏ rừng thu, cái tinh khiết của tuyết trắng đêm sao, cái môi cười của một tình nhân ngàn kiếp. Hãy đếm một ân phúc.
Tai con có điếc? Không… 24 ngàn sợi giây âm thanh ta đặt vào tai con đã rung động những lời thì thầm của sóng biển trên ghềnh đá, của chim hót chào đón bình minh, của tiếng trẻ cười đùa ngoài công viên, của bài tình khúc trên phím dương cầm. Hãy đến hai ân phúc.
Miệng con có câm? Không… chỉ có một sinh vật trên trái đất này có khả năng dùng lời nói để dịu nhẹ những giận dữ, để nâng cao tinh thần người yếu đuối, để khen thưởng người thành công, để dậy dỗ người ngu dốt, để bày tỏ tình yêu thơ mộng. Hãy đếm ba ân phúc.
Tay chân con có tê liệt? Không… con không phải là một cây thông bị chôn chặt vào mảnh đất nhỏ, chịu đựng những mưa gió hằng ngày. Ta đã đặt cho con hơn 500 bắp thịt, 200 khúc xương và 10 cây số giây tủy thần kinh để con có thể chạy nhảy, viết lách, luân vũ và vuốt ve. Hãy đếm bốn ân phúc.
Tim con có mạnh khỏe? Con có biết ta đã đặt 100 ngàn cây số mạch máu lớn nhỏ khắp châu thân con với một cái bơm có nhịp đập hơn 36 triệu lần mỗi năm, không hề sai trật. Hãy đếm năm ân phúc.
Da con có bị ghẻ hủi? Thời gian có thể làm hao mòn và rỉ sét mọi sắt thép, nhưng da con là một sáng tạo diệu kỳ. Nó tái sinh liên tục, tế bào mới thay thế tế bào chết thật tự nhiên. Hãy đếm sáu ân phúc.
Rồi lá phổi của con? Bao nhiêu triệu lít dưỡng khí đã được tươi lọc mỗi năm? Và bộ máy tuần hoàn của con? Mỗi một giây, hơn 2 triệu tế bào máu được thay thế. Hãy đếm mười ân phúc.
Trí óc con có bình thường? Con vẫn còn suy nghĩ tính toán được? Hãy đếm ngàn ân phúc. Bởi vì đây là một bộ máy tinh vi hiện đại nhất của vũ trụ này. Chỉ với 2 kí tô nặng, ta đã đặt vào đó 13 tỷ tế bào, và hơn 1000 tỷ tỷ ký ức, dữ kiện, hồ sơ. Con đã dự trữ trong đó tất cả mọi tiếng động, mọi mùi vị, mọi hình ảnh, mọi cảm nhận từ ngày con sinh ra. Và con sẽ tái nhận bất cứ một kỷ niệm nào trong quá khứ chỉ bằng một chớp mắt. Không một máy điện toán nào, bây giờ hay ngàn kiếp sau, có thể so sánh với trí óc con. Không một kỳ quan nào của thế giới, từ khai thiên đến tận thế, có thể tuyệt kỹ như trí óc này.
Và hơn hết, trái tim con có rung động? Con có cảm thấy tình yêu đang bàng bạc khắp nơi, hay con thấy một cô đơn lạnh buốt đang vây kín?
Ta nói cho con thêm một bí mật về tình yêu. Rằng tình yêu đích thực là một tình yêu không đòi hoàn trả. Yêu là cho đi, là trao gởi toàn toàn, mà không cần biết sẽ nhận lại những gì. Bởi vì luồng điện yêu thương không vị kỷ, không điều kiện, mới đủ tinh khiết để lọc sạch tim con và mang đến cho chính con, không phải người nhận, một thanh bình tuyệt đối. Hãy đếm ân phúc này bằng triệu lần.
CON LÀ MỘT SÁNG TẠO NHIỆM MÀU NHẤT CỦA TA. Con có nghèo như con nghĩ? Hãy đếm lại tài sản của con. Hãy đếm lại vài ân phúc mà ta vừa kể. Và hãy tự hỏi. Có một nhà tỷ phú nào trên thế giới này mà không trao đổi hết gia tài của họ để hưởng thêm những ân phúc đó trước giờ nhắm mắt?
Như vậy, con đã hiểu cái bí mật đầu tiên của hạnh phúc và thành công-- đó là con có đầy đủ dụng cụ và khả năng để xây dựng một nền móng cho tòa lâu đài của đời con.
Hãy đếm những ân phúc và hiểu rằng con là một sáng tạo nhiệm mầu nhất của ta. Không hiểu và cảm nhận được nguyên lý này, con sẽ không bao giờ có thể trở về từ cõi chết mòn hiện tại.
Và ngay cả nếu con đang thiếu hụt vật chất, hãy nhớ rằng… người nghèo không phải là người có ít, mà là người muốn nhiều… rằng an sinh thực sự không do những của cải con có, mà do những của cải con không cần. Những thiếu hụt thua kém mà con nghĩ làm con thất bại, thực ra, chỉ hiện hữu trong đầu óc con.
Hãy đếm lại những ân phúc của mình. Đếm thật kỹ. Ghi thật rõ. Đừng bao giờ quên chúng.
***
Thư Luân Lưu Của Cha